Mô tả
Một ngôi mộ cổ được phát hiện thấy dưới nền đất một nhà máy thép cũ kĩ trong trấn Hổ Phù, tin tức này truyền đi khắp nơi với tốc độ cực nhanh, nó không chỉ khiến giới khảo cổ quan tâm mà còn khiến giới trộm mộ chú ý. Do vị trí quá vắng vẻ hiểm trở, thiếu hụt lực lượng cảnh sát và nhân viên chuyên nghiệp, sở trưởng Lưu của cục cảnh sát địa phương lệnh cho Đội trưởng Đội bảo vệ từng đạt giải quán quân võ thuật Đạ Nã phụ trách bảo vệ ngôi mộ cổ. Trong thời gian ấy, Thần Trộm và Yên Nhi, cặp đôi trộm mộ công nghệ cao nghe tin tìm đến, các thế lực trộm mộ khác cũng triển khai hành động. Đại Nã vừa phải đối phó với các thế lực đạo tặc và tộc làng Người giữ mộ, vừa phải đề phòng gián điệp Lão Sa. Thị trấn nhỏ dậy sóng, rốt cuộc ai mới có thể vạch trần tất cả bí mật của cổ mộ đây?
Thông Tin Tác Giả
Xà Tùng Cách, tên thật Từ Vân Phong, sinh năm 1977 tại huyện Ngũ Gia Cương thành phố Nghi Xương tỉnh Hồ Bắc Trung Quốc.
Tháng 4/2010, vì buồn chán mà bắt đầu viết văn trên trang Thiên Nhai. Nay ông là một trong các tác gia truyện trinh thám nổi tiếng nhất Trung Quốc, “fan” của ông đâu đâu cũng có, độc giả của ông đâu đâu cũng thấy, địa vị của ông trong giới truyện trinh thám Trung Quốc tương đương với Trịnh Uyên Khiết trong giới truyện cổ tích hiện đại. Người người đều yêu, nhà nhà đều thích!
***
Lão Sa
Chuyện này thực ra tôi đã viết từ năm ngoái, hoặc có thể hiểu là đã nghĩ xong cấu tứ. Trước khi kể câu chuyện này, tôi muốn đưa ra ý kiến như sau: Nếu xét theo số liệu chính xác thì số người sở hữu siêu năng lực trên thế giới này rất nhiều, nhưng nếu xét trên mấy tỉ người thì tỉ lệ ấy lại rất nhỏ, nhỏ đến mức hoàn toàn không có khả năng gặp gỡ.
Ấy vậy mà thực tế hoàn toàn ngược lại, những người có năng lực đặc biệt lại rất hay gặp được nhau. Có thể bởi những người ấy đều chú ý tới những sự kiện đặc biệt trên thế giới này, và chính những thời điểm kì lạ đó đã kéo họ lại gần. Giống như mấy nhân vật trong câu chuyện này, nhờ mặt Hổ Phù trong mật đạo Lăng phong thủy Quỹ Tâm mà quen biết nhau. Trong đó có một người quan trọng tên lão Sa, mà lão Sa và tôi, cũng nhờ những nguyên nhân tình cờ mà gặp gỡ nhau trong khoảng thời gian ở Tam Hiệp.
Trước đây tôi từng là một nhân viên bảo vệ, tôi làm ba năm trong một trung tâm thương mại ở Tam Hiệp. Hầu hết thời gian, tôi trực đêm cho tòa cao ốc đang xây. Lúc đó tôi vừa tốt nghiệp, một sinh viên chuyên ngành Hóa học như tôi sau khi bước ra ngoài xã hội mới nhận ra rằng, vì môi trường xã hội thực tế này có quá nhiều thay đổi cho nên tôi không thể tìm được chỗ làm nào chịu dung nạp mình. Sau một năm ăn không ngồi rồi, người nhà đưa ra cho tôi hai lựa chọn về công việc: một là làm bảo vệ cho trung tâm thương mại ở Tam Hiệp; hai là đi học nghề sửa xe.
Tôi chọn phương án thứ nhất. Lí do rất đơn giản, làm bảo vệ một tháng được 400 tệ tiền lương, còn đi học nghề sửa xe chỉ được bao ăn thôi. Hơn nữa là sinh viên đại học ngành kĩ thuật, giờ ra trường lại đi bán linh kiện ô tô, điều này sẽ làm lòng tự trọng của tôi bị tổn thương… Làm bảo vệ dù gì cũng khác xa so với chuyên ngành của mình, cho nên tôi cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn chút ít.
Thực tế đã chứng minh tầm nhìn của tôi thật hạn hẹp. Lúc ấy có một người khác nhỏ tuổi hơn tôi, thay thế vị trí học việc đó, hai năm sau, tôi nghe nói thu nhập sửa xe một tháng của cậu ta là 7000 tệ.
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.