Skip to content Skip to footer
-78%

Đời Tôi – Tự truyện của ‘Giáo hoàng văn học Đức’

Giá gốc là: ¥900.Giá hiện tại là: ¥200.

Cuốn sách kể câu chuyện đầy bão tố và tình yêu văn chương của Marcel Reich-Ranicki – nhà phê bình uy tín của văn học Đức.

Doi Toi – Tu truyen cua ‘Giao hoang van ho – demo

Mô tả

Ông là ai, con người nổi tiếng, có ảnh hưởng lớn trên văn đàn, mà cuộc đời mang ý nghĩa lịch sử này? Không phải một chính trị gia, không phải một ngôi sao ca nhạc, ông là Marcel Reich-Ranicki – Nhà phê bình văn học Đức – một trong những người Được Đọc Nhiều Nhất, Độc Đáo Nhất, Không Khoan Nhượng Nhất, Đồng Thời Bị Đồng Nghiệp… E Sợ Nhất.

Là một cuốn sách hiếm có trong nền văn học châu Âu, tự truyện của Marcel Reich-Ranicki mang giá trị kép: sự thật xác tín về các biến cố lịch sử quan trọng nửa đầu thế kỷ 20, ghi dấu những đau thương khủng khiếp đã khiến khoảng 6 triệu người gốc Do Thái ở châu Âu  phải bỏ mình trong các trại tập trung thời Thế chiến II; đồng thời là một hướng dẫn quan trọng để độc giả tiếp cận văn hóa Đức đương đại, khắc họa chân dung nhiều nhân vật mang tầm ảnh hưởng lớn, như Günter Grass và Heinrich Böll; và còn nữa, là những nốt nhạc riêng tư của Reich Ranicki, với mối tình của ông, giọng kể của riêng ông dành cho đời mình, người từng được mệnh danh “Giáo hoàng Văn học Đức.”

***

“Đời tôi” tái hiện cuộc đời của Marcel Reich-Ranicki – nhà phê bình uy tín của văn học Đức. Cuốn sách kể câu chuyện đầy bão tố và tình yêu văn chương của ông.

Một buổi trò chuyện ngắn quanh cuốn Đời tôi diễn ra tại Viện Goethe Hà Nội tối 22/5, với sự tham gia của dịch giả Lê Quang và biên tập viên cuốn sách Kiều Vân.

Đời tôi của Marcel Reich-Ranicki kể câu chuyện có thật của người đã thoát chết trong vụ thảm sát người Do Thái.

Sinh năm 1920 tại Ba Lan, là con trai một gia đình Do Thái, lớn lên ở Berlin, Ranicki làm quen với văn học và triết học Đức từ rất sớm. Qua cha mẹ, cậu Ranicki trẻ tuổi thấm thía rằng mình rơi vào mối nguy hiểm lớn nhất khi là một người Do Thái dưới chế độ Đức quốc xã.

Ngay sau khi tốt nghiệp phổ thông năm 1938, Ranicki bị đày đến Warszawa. Năm 1940, ông chuyển đến khu Do Thái và tìm thấy tình yêu lớn của đời mình trong lúc khốn khó nhất, người sau này là vợ ông. Bà tên là Teophila, hay còn được gọi với tên Tosia. Bố mẹ và anh trai Ranicki cùng mẹ Tosia bị đày đến trại hành quyết và bị sát hại ở đó. Tháng 2/1943, Ranicki cùng vợ trốn khỏi khu Do Thái để tới khu hầm ẩn náu ở Warszawa. Sau chiến tranh, ông hoạt động cho tình báo Ba Lan tại Ba Lan và London.

Năm 1958, ông quyết định cùng vợ trở lại Đức. Tại đây, Marcel Reich-Ranicki trở thành một nhà báo văn hóa và nhà phê bình văn học nổi tiếng.

Trong tự truyện Đời tôi, có tới ba câu chuyện mà bạn đọc có thể tìm thấy. Đó là chuyện về một cuộc đời trải qua nhiều sóng gió, thoát chết khỏi dàn máy chém diệt chủng. Cuộc đời của một nhà văn, nhà phê bình cũng được tác giả thể hiện trong sách, nói cách khác, cuốn tự truyện này là lời tự tình với văn chương của Ranicki. Một câu chuyện nữa trong sách là mối tình của ông với Tosia. Hai người gặp nhau bên một xác chết. Chuyện tình của họ đẹp như một tiểu thuyết, và có thể dựng thành phim.

Dịch giả Lê Quang – người đã biên dịch hàng chục đầu sách văn học Đức – nói ông đã mua cuốn Đời tôi cách đây 10 năm. Lúc đó nhiều người ở viện Goethe Hà Nội đã gợi ý ông dịch. “Tôi đầu hàng ngay từ đầu. Bởi đây là một cuốn khó dịch và cũng khó bán nên bất lợi cho tôi khi đưa bản thảo tới nhà xuất bản giới thiệu” – Lê Quang nói.

Chị Kiều Vân – biên tập viên cuốn sách – cho biết, trước khi xuất bản Đời tôi đã có một cuộc tranh luận dài với đội ngũ làm sách. Đó là một cuốn sách phê bình, mà phê bình thường khô khan nên không đạt tiêu chí thương mại. “Nhưng tên tuổi của Reich-Ranicki khiến chúng tôi tò mò. Một nhà phê bình được coi là Giáo hoàng, vậy quyền lực của ông ấy nằm ở đâu? Chúng tôi quyết định làm cuốn sách để giới thiệu một chân dung văn học thú vị. Vì quyền lợi của độc giả, chúng tôi hy sinh quyền lợi thương mại để làm cuốn sách về nhân vật lẫy lừng trong văn học này” – biên tập viên Kiều Vân nói.

Giải thích về tên “Giáo hoàng văn học Đức” được gắn cho Ranicki, dịch giả Lê Quang cho biết Ranicki là một nhà phê bình không khoan nhượng, thẳng thắn, không bị bất cứ yếu tố nào tác động tới tính công tâm trong suy nghĩ của ông. Lê Quang nói: “Ông ấy mà khen cuốn nào, cuốn ấy được giới học thuật đánh giá cao và lập tức bán chạy, còn ông ấy mà dìm cuốn nào, thì cuốn đó đúng là khó ngóc đầu lên được”.

Là người Do Thái ở Đức, Ranicki bị hạn chế về nhiều mặt, nhưng ông đã có sự tự chủ đặc biệt. Trong trường, ông giỏi Văn, yêu văn chương, đọc nhiều sách. Ngay từ bé ông không sợ các tác phẩm kinh điển. Ông từng là một học sinh trung học đi ngược lại ý kiến của mọi người, đến mức thầy giáo phải gọi ra và nói riêng: “Sau này cậu có trở thành nhà phê bình văn học, hãy gửi cho tôi danh thiếp”. Điều đó cho thấy Ranicki có chính kiến từ bé, và sau này ông trở thành nhà phê bình không khoan nhượng.

Reich-Ranicki không qua trường lớp đào tạo về phê bình văn chương, ông cố tình biểu lộ điều đó bằng các ngôn từ dân dã. Ông nhận xét văn học bằng cách đời thường, theo kiểu: “Tôi đọc cuốn này hay lắm, cậu hãy đọc đi”. Ranicki viết phê bình như thưởng thức một món ăn, hay thì ông khen, dở thì ông chê. Ranicki không bị ảnh hưởng bởi những lý luận, giáo điều. Ông từng nói: “Tôi không giới thiệu văn học cho những người thạo văn học. Tôi giới thiệu sách cho những người sau khi nghe tôi giới thiệu sẽ đi tìm sách để đọc”.

Marcel Reich-Ranicki, thường được biết đến với biệt danh “Giáo hoàng Văn học Đức,” là một nhân vật quan trọng trong giới phê bình văn học. Sinh năm 1920 tại Ba Lan trong một gia đình Do Thái, Reich-Ranicki đã sống sót qua nạn Holocaust và trở thành một trong những nhà phê bình văn học có ảnh hưởng và đáng sợ nhất ở Đức. Sự nghiệp của ông kéo dài nhiều thập kỷ, trong đó ông nổi tiếng với những phê bình sắc bén, không khoan nhượng và sự đam mê văn học mãnh liệt.

Nói về sự không khoan nhượng của Reich-Ranicki, dịch giả Lê Quang kể một câu chuyện, sau thành giai thoại. Ranicki cùng ba người khác tạo thành một bộ tứ quyền lực của văn chương Đức qua một chương trình truyền hình. Ranicki là bạn của Gunter Grass – tác giả từng đoạt giải Nobel và được giới chính khách ưu ái. Thế mà trước ống kính máy quay truyền hình, Ranicki thẳng thắn chê tác phẩm của Gunter Grass – người bạn của mình, một người được cả nước Đức nể trọng.

Không chỉ là một nhà phê bình thẳng thắn, không khoan nhượng, Reich-Ranicki còn muốn phê bình văn học phải mang tính giáo dục. Ông từng nói: Như mọi nhà phê bình, tôi muốn giáo dục. Không phải giáo dục các nhà văn, mà hướng đến độc giả, công chúng. Giáo dục độc giả phải đọc cái gì, cái gì hay thì nên đọc chúng. Ranicki cũng rất phẫn nộ khi có nhiều tác phẩm hay như vậy mà mọi người không chịu đọc.

An Hạ

***

Cảm nhận về “Đời Tôi” – Chân dung một con người, một thời đại:

“Đời Tôi” của Marcel Reich-Ranicki, qua bản dịch của Lê Chu Cầu, không chỉ là một cuốn tự truyện thông thường mà còn là một bức tranh lịch sử sống động, một hành trình đầy cảm xúc và một cái nhìn sâu sắc về văn học Đức.

Điểm mạnh:

  • Câu chuyện cuộc đời đầy cảm hứng: Cuộc đời của Marcel Reich-Ranicki là một câu chuyện đầy cảm hứng về sự kiên cường, tình yêu văn chương và khát vọng sống. Từ một cậu bé Do Thái lớn lên trong thời kỳ Đức Quốc xã đến một nhà phê bình văn học hàng đầu, hành trình của ông là một minh chứng cho sức mạnh của ý chí con người.
  • Góc nhìn lịch sử độc đáo: Cuốn sách cung cấp một góc nhìn độc đáo về những biến cố lịch sử quan trọng của thế kỷ 20, đặc biệt là cuộc thảm sát Holocaust. Những trải nghiệm của Reich-Ranicki trong trại tập trung và cuộc sống sau chiến tranh đã được tái hiện một cách chân thực và xúc động.
  • Khám phá văn học Đức: “Đời Tôi” không chỉ là một cuốn tự truyện mà còn là một hành trình khám phá văn học Đức. Reich-Ranicki chia sẻ những suy nghĩ, đánh giá của mình về các tác giả, tác phẩm nổi tiếng, giúp người đọc hiểu sâu hơn về nền văn học này.
  • Văn phong cuốn hút: Ngôn ngữ của Reich-Ranicki rất đặc biệt, vừa sắc sảo, thẳng thắn lại vừa giàu cảm xúc và chiêm nghiệm. Bản dịch của Lê Chu Cầu đã chuyển tải được trọn vẹn phong cách này, mang đến cho độc giả Việt Nam một tác phẩm văn học có giá trị.

Điểm cần lưu ý:

  • Chi tiết lịch sử dày đặc: Cuốn sách chứa đựng nhiều chi tiết lịch sử, có thể gây khó khăn cho những độc giả không quen thuộc với bối cảnh này.
  • Quan điểm phê bình thẳng thắn: Reich-Ranicki là một nhà phê bình thẳng thắn và không ngại đưa ra những đánh giá trái chiều. Điều này có thể gây tranh cãi đối với một số độc giả.

Tổng kết:

“Đời Tôi” là một cuốn sách đáng đọc, không chỉ cho những ai yêu thích văn học mà còn cho bất cứ ai quan tâm đến lịch sử và muốn tìm hiểu về cuộc đời của một con người phi thường. Cuốn sách này sẽ khiến bạn suy ngẫm, xúc động và mở mang tầm hiểu biết về văn hóa Đức.

Đánh giá cá nhân: 4.5/5 sao

Lời khuyên: Hãy đọc “Đời Tôi” với một tâm hồn cởi mở và sẵn sàng đón nhận những góc nhìn mới. Cuốn sách này không chỉ là một câu chuyện về một con người mà còn là một câu chuyện về một thời đại đầy biến động và những giá trị nhân văn cao đẹp.

Đánh giá

Chưa có đánh giá nào.

Hãy là người đầu tiên nhận xét “Đời Tôi – Tự truyện của ‘Giáo hoàng văn học Đức’”

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Thông tin bổ sung

Tác giả

Marcel Reich-Ranicki

Dịch giả

Lê Chu Cầu

Format

Ebook

Thể loại

Tự Truyện

Số trang

404

NXB

Thế Giới

Năm xuất bản

2014